Muốn tự tử sau khi gỡ “di ảnh” của mình khỏi ban thờ
Trong những giai đoạn dài đánh đuổi các Thực dân, đế quốc hùng mạnh bậc nhất địa cầu của chúng ta, chiến thắng thật quật cường, nhưng hy sinh cũng không nhỏ. Có những tử biệt sinh ly, những liệt sỹ được thờ cúng nhiều thập niên rồi lặng lẽ trở về bằng xương bằng thịt, những khó khăn thời hậu chiến - “hậu liệt sỹ” chứa đầy nước mắt và đôi khi cả sự bất bình xót xa.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờÔng Lê Xuân Hào người gốc ở xã Trầm Lộng, huyện Ứng Hòa, TP Hà Nội. Sinh năm 1960, gia đình có truyền thống cách mạng, Lê Xuân Hào đã 2 lần nhập ngũ, được huấn luyện để thực hiện sứ mệnh thiêng của trai thời chiến với non sông gấm vóc. Lần thứ 2, vào năm 1983, cũng là lần định mệnh cuối cùng, Lê Xuân Hào kiêu dũng hòa mình vào đoàn tráng binh sang Campuchia thực hiện nhiệm vụ quốc tế giúp nước bạn.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờGia đình, xóm mạc, vùng quê Ứng Hòa anh hùng tiễn các anh lính trẻ ra đi, nhiều người đã đỏ ngực huân huy chương trở về từ lâu, nhưng Lê Xuân Hào suốt 7 năm, gia đình không nhận được tin tức gì. Chỉ biết, anh được “phiên” vào tiểu đội 2, trung đội 4, đại đội 12, tiểu đoàn 4, đoàn 7704, mặt trận 497, Campuchia.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờ
Ông Hào.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờCụ thân sinh ra anh Hào tên là Lê Đức Mạnh. Ông Mạnh có ít nhất 30 năm tuổi Đảng, nhiều năm làm cán bộ thôn, xã. Lúc gần đất xa trời, ông mới lọm khọm lên xã, lên huyện dò hỏi tin tức của con, rằng: tôi giao con cho các đồng chí bao năm nay, giờ cháu nó ra sao, các đồng chí phải trả lời cho tôi chứ, nó sống hay đã chết? Tôi cần một câu trả lời. Hy sinh cho đất nước, cho nước bạn thanh bình, dù thương tiếc vô ngần, nhưng cũng là vẻ vang cho gia đình tôi lắm. Và phải sau khi đi hỏi nhiều lần, gia đình mới nhận được “giấy báo tử” vào năm 1992. Cũng năm đó, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng bấy giờ là đồng chí Võ Văn Kiệt đã ký trao Bằng Tổ quốc ghi công cho “liệt sỹ Lê Xuân Hào”.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờGiấy báo tử nói rõ: Lê Xuân Hào đã hy sinh “Ngày 0, tháng 3 năm 1984”.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờChúng tôi (những người viết bài này) thật sự không hiểu “Ngày 0” là ngày gì, chỉ dám đoán trước “vong linh liệt sỹ”, ngày đó là ngày không xác định được. Đặc biệt đáng sợ ở chi tiết này: trong các việc thông báo về cái chết anh dũng, vì non sông gấm vóc của một người con ưu tú ấy, người ta đã tắc trách đến khủng khiếp.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờTôi không hiểu người ta đã nghĩ gì khi viết “văn bản về sự hy sinh” đó, không hiểu gia đình ông Hào đã nghĩ gì khi nhận nó!? Một văn bản do ông Phạm Thanh Hiền hay gì đó (vì dấu đỏ rất mờ) là Phó Giám đốc Sở Lao động Thương binh Xã hội tỉnh Hà Tây (cũ) ký vào ngày 25/5/1993. Văn bản về sự hy sinh anh dũng của một con người ưu tú, thông báo tin đau buồn với một gia đình, dòng họ, xóm làng thân thích, mà Sở nỡ “tẩy xóa”, “viết đè” tới 4 cụm từ. Nó nguệch ngoạc, cẩu thả kinh dị.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờCác cụm từ “Hà Sơn Bình” in sẵn thì được viết đè loằng ngoằng chữ “Hà Tây” lên trên, chỗ “mai táng phí” thì bị viết đè không thể đọc được chữ “lễ tang” lên trên, cộng trừ, thêm gạch thêm mấu lung tung, cứ như một bản nháp gì đó. Vậy mà “công văn” đó được một Phó Sở đại diện cho Sở thông báo chuyện về liệt sỹ cho bố liệt sỹ đọc!
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờThật mừng quá. Mừng “chết đi sống lại” theo đúng nghĩa đen: 28 năm bị tin là đã chết, bị thờ cúng trên bàn thờ, Lê Xuân Hào đã thất thểu, tật bệnh, nghèo đói thê thảm trở về bằng xương bằng thịt. Về đến nơi, anh (bây giờ đã là ông), nhìn lên ban thờ. Than ôi, cả bà nội, cả bố, cả mẹ đều đã “ngự” trên đó. Bố mới về trời cách đây dăm năm. Vậy là, “thằng Hào này” không được gặp bố, không được chăm sóc bố lúc tuổi già gần đất xa trời, không báo được cho bố biết tin Hào còn sống suốt hơn 20 mà ông tưởng Hào đã chết kia.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờNói xong câu ấy, tiếng khóc vang một góc làng. Đông đảo bà con nháo nhác, ai cũng gạt nước mắt mừng mừng tủi tủi.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờTrên ban thờ ở góc nhà bên phải, có thờ Liệt sỹ Lê Xuân Hào, với hình ảnh là một bức chân dung vẽ vụng về. Bởi khi đi, anh Hào không để lại tấm ảnh nào, bà nội và bố đẻ anh đã phải ra chợ huyện miêu tả ngoại hình, gương mặt con cháu mình rồi nhờ người ta “vẽ tưởng tượng” ra một chàng bộ đội trẻ để thờ cúng. Bố mẹ, ông bà chết hết, ngôi nhà tuổi thơ của Lê Xuân Hào đóng cửa bỏ hoang. Nó lụp xụp, hổng hoác, gạch vữa rơi lả tả. Những người anh em ruột của Lê Xuân Hào bảo: Nhà này, sau khi có giấy báo tử, cũng là nơi diễn ra lễ truy điệu “anh” đấy nhé. Quan tài bằng gỗ, phủ cờ đỏ sao vàng đặt chỗ này.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờTrước khi chết, bố còn dặn mọi người: Bằng mọi giá phải đi tìm được chút xương cốt của “anh” về quê hương, dù là nắm đất đen cũng được. Lê Xuân Hào trèo lên bàn thờ mình, dỡ bức truyền thần “vẽ mô tả” mình xuống. Thôi thì ban thờ, bát nhang cứ để đó làm… kỷ niệm.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờBị thất lạc đơn vị khi đang đi hái rau rừng, bị tàn quân Pôn Pốt đánh dữ dội, bị thương nặng ở đùi, bị sức ép do “phụt” B40 quá nhiều, khiến Lê Xuân Hào bây giờ lúc nhớ lúc quên. Phải ăn, ngủ, tâm sự rất dài với ông Hào, phải kết hợp với văn bản giấy tờ, với ký ức tài liệu của những người tình cờ “phát hiện” ra ông Hào ở Campuchia khi đi đốn gỗ trong đại ngàn, rồi thân nhân lặn lội sang nước bạn đón “liệt sỹ” về, chúng tôi mới dựng lại được quãng đời thê thảm của ông Hào (chuyện sẽ kể ở kỳ sau). Chỉ những gì quan sát được trong nhà ông Hào hôm nay, đã đủ để xót xa.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờVì sao con gái ông Hào phải tự tử?
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờTrở về “làm người còn sống”, ông Hào chỉ có một cái túi nilon, trong đó có bộ quần áo, đến cái dép đi ở chân cũng không có. Đàn con 5 đứa bên Campuchia nheo nhóc, đói khát, vợ chết vì bệnh hiểm nghèo đã lâu. Ông mang đứa con gái nhỏ đáng thương nhất về Việt Nam, còn đâu cắn răng… bỏ lại tất cả.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờVề quê, ông không có hộ khẩu, không chứng minh thư. Sau vài năm đi kêu cầu, báo cáo, trình bày (có cuộc cả buổi sáng ngồi “khai” ở công an huyện), nhưng vẫn chưa có được hộ khẩu và chứng minh thư, nản quá, ông Hào đã nghĩ đến cái chết, với kế hoạch mua xăng tự tử.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờCon gái ông thì đi lấy chồng, không có hộ khẩu không làm được đăng ký kết hôn, rồi buồn nản xích mích, đã uống thuốc ngủ tự tử, phải đi cấp cứu ở Bệnh viện Bạch Mai mới sống sót. Xót xa hơn là cảnh nghèo đói.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờCăn nhà rách bị đóng cửa bỏ đó đã nhiều năm, giờ dọn dẹp lại để ở tạm. Vườn hẹp, không ruộng nương, không nghề nghiệp. Chân đi thập thễnh vì vết thương. Thỉnh thoảng di chứng từ sức ép bom đạn lại khiến ông Hào ôm đầu la hét lớn, lúc nhớ, lúc quên, hay nổi nóng, đã vác dao đuổi đánh ông em trai Lê Xuân Vui thừa sống thiếu chết. Lại thêm tính “liêm khiết” thời cổ: xã bảo làm hồ sơ đề nghị là hộ nghèo, ông Hào kiên quyết nói Không. Vì mình vẫn lao động được, cố mà làm ăn, suất hộ nghèo dành cho bà con trong xóm. Hàng ngày ông đi làm thuê, rồi đóng một cái xe cải tiến đi mua đồ phế liệu về bán lại cho đại lý, phập phù kiếm ăn lần hồi.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờ
Ông Hào trở với cỗ xe đi thu mua phế liệu, vài con gà nhép và mấy "cục gạch" kê vào bếp nấu giữa sân.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờKhi chúng tôi đến, một phụ nữ quá lứa nhỡ thì thương hoàn cảnh ông Hào thiệt thòi, chịu thương chịu khó đã đến gá nghĩa với ông. Căn nhà lụp xụp rêu mốc. Vườn tược ẩm ướt, ruồi muỗi bay như ong. Hai người lọ mọ lấy giấy báo nhóm lửa, nướng một con cá rô phi bé xíu ăn với nhau ở ngoài sân. Mấy con gà công nghiệp co ro rét mướt trong đám cám bã giữa sân, ông nuôi gà công nghiệp vì nó chậm chạp lù rù đỡ phải đi đuổi.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờ
Vợ chồng ông Hào với bữa cơm đạm bạc nấu ở góc sân.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờTrưởng thôn An Hòa, người thân, đều xác nhận chuyện ông Hào cực kỳ khó khăn trong việc xin cấp chứng minh thư, nhập khẩu ở địa phương sau thời gian làm “liệt sỹ”. Thậm chí, có lần họ cấp khẩu cho ông và con gái Lê Thị Thùy Dương được vài tiếng thì họ cho người đến… tịch thu lại.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờMãi gần đây ông mới được cấp, còn Lê Thùy Dương thì không. Trò chuyện với chúng tôi qua điện thoại, từ nhà chồng mình ở Sóc Sơn, Thùy Dương cũng xác nhận, cô tự tử vì buồn, vì không có hộ khẩu đăng ký kết hôn. Ông Hào khóc nức nở buông đũa bát: tôi đã chuẩn bị 300 nghìn, mua xăng về để tự thiêu vì buồn chán, uất ức: sao thủ tục làm người còn sống lại khó khăn đến thế, sao con gái tôi lại khổ đến thế… Chị vợ gá nghĩa cũng buông đũa gạt nước mắt: “Anh nghĩ thế, thì có khác gì anh giết em”.
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờ
![]() | ![]() |
ốntựtửsaukhigỡdiảnhcủamìnhkhỏibanthờ
(责任编辑:cách kiếm tiền nhanh)
“Nổ tung” với 7 kỷ lục thế giới trong năm 2011
Không khí lạnh tiếp tục tăng cường, miền Bắc mưa rét
Mẹ điên không còn sống nơi cầu Long Biên
Đề xuất đưa hình ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp lên tem bưu chính
Bé gái có 2 miệng
- Những đám cưới sốc nhất hành tinh năm 2011
- Bảo mẫu không chú ý, bé 11 tháng tuổi chết dưới mương nước
- Điều động bác sĩ Cát Tường chích thuốc độc tử tù?
- Tụt quần cụ già ăn xin, cướp 25 cây vàng
- Trung Quốc: Uống nước lọc từ… phân
- Những hành động đi vào lòng người của chiến sĩ CSGT
- Vụ cháy 5 người chết: Đứa cháu vẫy tay kêu cứu
- Người đàn ông tử vong sau khi tiêm kháng sinh
-
Hơn 40 cô dâu “quậy” tưng bừng trên đường phố
Hơn 40 cô dâu tương lai và một số đã lấy chồng, cùng nhau tham gia một sự kiện cô dâu diễu hành tập ...[详细]
-
Cái chết bí ẩn của 5 mẹ con trong hang máng lợn
Cái chết bí ẩn trong hang của 5 mẹ conĐể tìm hiểu những câu chuyện bí ẩn xung quanh việc rắn thiêng ...[详细]
-
Công ty TNHH khách sạn Kinh Đô
Lình xình quanh chuyện sở hữu5 người bị Công an quận Hai Bà Trưng khởi tố ngày 16/11/2012 là: Phan M ...[详细]
-
Điều tra đặc biệt: Đổi đời rau lạ vào siêu thị danh tiếng
Anh Nguyễn Hưng Bình - Công ty TNHH sản xuất tiêu thụ rau an toàn số 5 Thôn Đầm (địa chỉ tại xã Vân ...[详细]
-
Khi quả dừa không chỉ là... quả dừa
Cây dừa là loại cây có rất nhiều công dụng với con người. Nếu như nước dừa dùng làm thức uống, cùi d ...[详细]
-
Cách đây gần 60 năm, tác giả Phạm Thanh Tâm, lúc ấy mới 22 tuổi, là chính trị viên trung đội thuộc Đ ...[详细]
-
Theo văn bản của Văn phòng UBND TP. Hà Nội liên quan đến khu đất số 9 Trần Thánh Tông, Phó Chủ tịch ...[详细]
-
Khởi tố vụ án Trưởng khoa Nhi làm chết trẻ tại phòng khám tư
Liên quan đến vụ việc cháu Nguyễn Đình Quân (16 tháng tuổi, ở Thường Tín) tử vong sau khi được BS Ph ...[详细]
-
Gặp những người siêu nhỏ của thế giới
Nam diễn viên nhỏ nhất thế giới - Ajay KumarNgôi sao hài kịch người Ấn Độ, anh Ajay Kumar, đã chính ...[详细]
-
Mẹ liệt sĩ ôm hài cốt con khóc vì chính quyền từ chối 1 chỗ nằm
Liệt sĩ Đặng Trường Thanh - quê phường Đồng Tiến, thị xã Hòa Bình, tỉnh Hòa Bình (trước là số nhà 12 ...[详细]
Những cách trang trí Halloween lạ lùng và rùng rợn
Sau 1 ngày 'phạt nguội': Tài xế cãi lý, CSGT lúng túng
- Cô gái chơi trội với hình xăm tên thần tượng giữa trán
- Tuyết tan, Sa Pa lâm cảnh tan hoang!
- Công nghệ móc tiền khách Nhật của karaoke thác loạn Sài Gòn
- Ôtô FIAT đang đi bỗng nhiên cháy trên cầu Chương Dương
- Phát hoảng với chiếc ô tô gắn... tên lửa
- Dân vây đòi nợ Nhà máy vàng Phước Sơn tiền mua rau, bánh mì
- Hình ảnh Noel bừng sáng, đẹp lộng lẫy